Leo*

Ru hồn....!


 

Khảy lên một khúc vô thuờng
Cất cao tiếng hát giữa vườn từ bi
Quẳng đi lời nhạc sân si
Quay về ru ngủ tự ti thói đời
 
Thả bay mộng ảo xa vời
Riêng mình giữ lại nụ cười dửng dưng
Lấy bao nỗi nhớ cột thừng
Ta ghì xiết lại cho ngừng hơi đau.
 
Ru hồn ru đến ngày sau
Viễn du giữa cõi u sầu không tên
Dìm tình đắm giữa lãng quên
Một lần sống lại viết nên bản tình
 
Câu ca ru chỉ riêng mình
Thôi thì thơ thẩn giữ gìn con tim
Lạnh lùng trong cõi lặng im
Lạc chân ta bước trên niềm ưu tư.

Được bạn: HB 12.08.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ru hồn....!"